Luân hồi trên chuyến xe về quê – Vì sao tôi vẫn đi dù biết sẽ bị nhồi?

Một câu chuyện rất thật – rất đời về vòng lặp của những chuyến xe về quê mỗi dịp lễ Tết và một trải nghiệm nho nhỏ về sự tỉnh thức giữa cuộc sống thường nhật của tôi và cũng có thể là của bạn...

🪔 1. Luân hồi không ở đâu xa

Nhiều người nghĩ luân hồi là chuyện sau khi chết – đầu thai sang một kiếp khác.
Nhưng với tôi, luân hồi không ở đâu xa.
Nó hiện diện trong chính những vòng lặp nho nhỏ mà ta lặp đi lặp lại mỗi ngày.
Thời gian có thể khác, con người có thể khác, chi tiết có thể khác nhưng quy trình, cảm xúc và kết cục thì vẫn y nguyên một mô-típ quen thuộc.

Luân hồi trên chuyến xe về quê – Vì sao tôi vẫn đi dù biết sẽ bị nhồi?

🚍 2. Chuyến xe ngày 29/4: Đông, ngột ngạt, bị tuýt còi hai lần

Chiều 29/4, tôi về quê.
Chuyến xe khởi hành lúc 14h45, đông kín. Người ngồi, người đứng, người ngồi ghế nhựa, ghế gỗ xếp tạm.

Xe bị tuýt còi hai lần trên đường về.
Nhưng rồi cũng lại đi tiếp được, nhờ những “thủ thuật ngầm” mà hẳn ai đi xe nhiều cũng có thể đoán ra.

Tôi tự nhẩm: “Hôm nay xe bị bắt hai lần thì chắc cũng chẳng lãi mấy.”
Vì tôi từng đi nhiều xe, cùng lắm chỉ bị bắt một lần.

🏡 3. Về quê – những ngày thật sự dễ chịu

Sau đó là vài ngày thật sự dễ chịu.
Về quê, tôi được sống giữa gia đình, người thân, trong không khí bình dị mà lâu rồi mới cảm nhận lại.
Những cuộc trò chuyện bên mâm cơm. Những buổi sáng ngắm đồng quê trong lành.

Tôi cười nhiều hơn. Ngủ ngon hơn. Và thấy lòng dịu lại.

Tôi còn có dịp đi thuyền trên hồ Đồng Thái – nơi nước xanh biếc, gió mát lồng lộng, cảnh sắc bao la như muốn cuốn sạch mọi âu lo.

Tôi cũng được leo núi Cồng, một thắng cảnh đẹp ngỡ ngàng của quê hương Yên Đồng, Yên Mô, Ninh Bình.

Đặc biệt, Thiên Sơn – cậu con trai 10 tuổi của tôi – cũng leo.
Con rất nỗ lực, từng bước một. Và tôi thấy ở con những tố chất khiến mình lặng lẽ vui.
Chuyện ấy, tôi hẹn sẽ kể vào một dịp khác – khi phù hợp hơn.

Leo núi Cồng - một thắng cảnh đẹp ngỡ ngàng của quê hương Yên Đồng, Yên Mô, Ninh Bình

🚐 4. Sáng 3/5: Lại một vòng luân hồi bắt đầu

Sáng 3/5, tôi rời quê về Hà Nội.
Lên xe từ sớm – 6h sáng – với hy vọng đỡ đông.
Nhưng... lại một vòng luân hồi bắt đầu.

Lại nhồi nhét.
Lại ghế nhựa, ghế gỗ.
Lại chen chúc, va chạm, không khí đặc quánh.

Chỉ khác là lần này không bị bắt – nên chắc chuyến này là chuyến “lãi” của nhà xe.

🎫 5. Một thực tế mỗi dịp lễ Tết

Tình trạng này, nếu bạn sống ở Việt Nam, thì chắc không còn xa lạ gì.
Cứ lễ Tết, nhà xe lại “bội thu” bằng chiêu nhồi nhét hành khách.

  • Có nhà xe tử tế – như xe tôi đi – chỉ nhồi nhét nhưng không tăng giá.

  • Nhưng cũng có không ít nhà xe tăng gấp rưỡi, gấp đôi, coi như “bắt lợn” đúng dịp.

Phụ xe vẫn thản nhiên, nói với khách bằng một giọng quen thuộc:

“Lễ Tết mà. Xe nào chả thế.
Thông cảm – tạo điều kiện cho nhau làm ăn.”

Lái xe vẫn cười. Khách thì… vẫn chịu.
Có người cáu. Có người im lặng. Có người mới lên còn đòi xuống, nhưng nhìn quanh một lúc thì… lại thôi.
Cũng có người mệt mỏi rút điện thoại ra ghi hình — rồi... lại cất đi (như tôi chẳng hạn).

🤯 6. Một khoảnh khắc tỉnh thức nho nhỏ

Trong khoảnh khắc chật chội ấy, tôi ngẩng lên nhìn hàng ghế chật ních, nhìn người bên cạnh đang gập người giữ thăng bằng giữa hành lang xe... và chợt nghĩ:

Đây chính là một vòng luân hồi mà nếu không tỉnh, ta sẽ lặp lại mãi.

Không ai ép tôi đi xe này.
Không ai bắt tôi chọn giờ cao điểm.
Tôi là người tự bước vào cái vòng lặp đó.

🧘 7. Nhưng tôi cũng hiểu vì sao mình chấp nhận

🌀 Có lẽ tôi chấp nhận sự bất tiện này, để đổi lấy vài ngày yên bình bên gia đình.
Chuyến xe có thể chật, nhưng khoảnh khắc bên người thân thì… đáng giá.

Giác ngộ – đôi khi không phải là ngồi thiền hay đọc sách triết lý cao siêu.
Mà là nhìn vào cuộc sống thường nhật và hỏi lại chính mình:

  • “Mình có muốn lặp lại điều này lần nữa không?”
  • “Nếu có thể đổi lại vài điều – mình có chấp nhận cái giá phải trả không?”

🌱 8. Luân hồi giữa đời thường và một lời nhắn gửi

Với tôi: Đây chính là luân hồi giữa đời thường.
Và cũng có thể là 1 sự tỉnh thức nho nhỏ bắt đầu từ 1 chuyến xe chật kín người.

Tôi nghĩ, tình trạng này – với nhà xe này và có thể là với nhiều nhà xe khác – sẽ còn tiếp tục lặp lại, năm này qua năm khác.
Chi tiết có thể thay đổi – giờ xuất phát khác, người ngồi bên cạnh khác, chặng đường khác – nhưng cảm giác và kết cục thì… vẫn thế.

Còn lựa chọn tiếp tục dấn thân vào vòng lặp đó hay tỉnh táo tìm một cách đi khác...
Là quyền của mỗi người.

💬 Còn bạn thì sao?

Bạn đã từng trải qua một vòng lặp tương tự?
Bạn tỉnh thức – hay vẫn đang tiếp tục vòng luân hồi đó?
Hãy chia sẻ thêm nhé. Biết đâu chúng ta đang ngồi cùng một chuyến xe – không chỉ bằng ghế, mà bằng… trải nghiệm thì sao?

Mr Cẩn - Founder BKMIX
Mr Cẩn - Founder BKMIX

Quê quán: Yên Mô, Ninh Bình
Nickname: Rùa Funny – biểu tượng cho sự kiên trì và niềm vui trong công việc.
Phương châm sống: “Dám nghĩ, Dám làm, Dám chịu trách nhiệm.”
Sở thích đặc biệt: Làm thơ, sáng tác nhạc, nghiên cứu và hiện thực hóa ý tưởng.

Bài viết cùng danh mục

Giới Thiệu Về Hành Trình Phát Triển Của BKMIX Việt Nam

Ra đời năm 2016, BKMIX tự hào là thương hiệu Nồi sên nhân TOP đầu Việt Nam. Bạn đồng hành đắc lực của hàng ngàn chị em phụ nữ ở khắp mọi miền Tổ quốc trong công cuộc chế biến đồ ăn uống handmade...

Cơm Cháy – Bánh Nhãn - “Phân Dê” Và Một Ông Bố Đam Mê Thử Nghiệm

(Cảnh báo: ĐỪNG ĐỌC LÚC ĂN CƠM) Nghe hơi “bốc mùi” thật nhưng không phải mùi bạn đang nghĩ đâu! Cứ đọc thử xem sao nhé! Biết đâu bạn cũng tìm thấy mình trong đó...

Bán Hàng Bằng Cái Tâm - Gieo Niềm Vui Từ Những Chiếc Nồi

Với tôi, mỗi chiếc nồi là một hạt mầm hạnh phúc. Làm nghề bằng cái tâm, mình không chỉ bán sản phẩm, mà đang trao giá trị, lan tỏa yêu thương đến khách hàng và những người xung quanh...

Một buổi sáng trải nghiệm cùng con và bài học tôi sẽ nhớ cả đời

Có thể bạn sẽ không tin, nhưng sáng nay chơi với con tôi đã nổi da gà 3 lần. Tôi ngẫm ra nhiều điều: về sự phù hợp, về sự lắng nghe và cách mình nên hiện diện trong cuộc sống này...