Cơm Cháy – Bánh Nhãn - “Phân Dê” – Và Một Ông Bố Đam Mê Thử Nghiệm

(Cảnh báo: ĐỪNG ĐỌC LÚC ĂN CƠM) Nghe hơi “bốc mùi” thật nhưng không phải mùi bạn đang nghĩ đâu! Cứ đọc thử xem sao nhé! Biết đâu bạn cũng tìm thấy mình trong đó...

Cơm Cháy – Bánh Nhãn - “Phân Dê” – Và Một Ông Bố Đam Mê Thử Nghiệm

✊ Ý tưởng lớn mùa dịch và những món “có ế thì cả nhà vẫn xử lý được”

Cuối năm 2019 – đầu 2020, cả thế giới chao đảo vì đại dịch Covid.
Còn tôi – một người đàn ông đang chuẩn bị làm cha lần hai – thì… chao đảo theo cách của riêng mình.

Vợ tôi lúc đó đang mang bầu.
Tình hình tài chính chật vật.
Công việc không tiến triển gì, thậm chí có nguy cơ… giải nghệ.
👉 (Nhấn link này để xem lý do vì sao tôi tí nữa thì giải nghệ)

Mỗi ngày, tôi loay hoay với đủ loại “ý tưởng lớn”:

  • Từng thử làm YouTuber… nhưng bị chê “đọc chuyện hài mà nghe cứ như kể chuyện ma” (Link video minh chứng sống đây https://youtu.be/FtZZxy8xQzs)
  • Từng bán đồ chơi Fomex... và chỉ “chốt đơn” được đúng 1 cái – cho người quen của em gái (Gian hàng Shopee bị mất rồi nên không có minh chứng 😅)
  • Suýt nữa nhập cả đống keo dán đa năng về bán... May mà kịp “tỉnh đòn”, không thì chắc ai quen tôi cũng bị dúi cho một lọ kèm câu rao: “Xài đi, keo này dính thiệt đó!” rồi.

Cuối cùng, tôi chọn bán những thứ mà chính gia đình mình cũng yêu thích:

  • Cơm cháy Tràng An

  • Bánh nhãn Nam Định

Đặc sản quê hương – giòn thơm, ngọt dịu.
Chất lượng ổn – giá vừa túi tiền.
Và quan trọng nhất: có ế thì cả nhà vẫn “xử lý” được!

Tôi lập fanpage nhỏ, tự đăng vài bài viết, đóng gói từng hộp, ship từng đơn.
Không nghĩ lớn, chỉ mong xoay xở trong mùa dịch.

Cơm cháy Ninh Bình - Đặc sản quê hương tôiNhững thùng cơm cháy Tràng An đặc sản quê hương Ninh Bình tôi nhập trong mùa dịch

💩 KPI nhà vệ sinh & chiến lược… bánh nhãn

Câu chuyện “để đời” bắt đầu từ nhà vệ sinh – và từ cậu con trai 5 tuổi của tôi: Thiên Sơn.
Thằng bé rất hảo ngọt, nhưng lại hay bị táo bón.

Một buổi tối đi làm về, tôi thấy nó ngồi trong nhà tắm – mặt đỏ gay, trông như đang tu luyện nội công.
Tôi vừa thương, vừa sốt ruột.

Nhìn hộp bánh nhãn còn ế mấy túi trên kệ, tôi nảy ra một ý tưởng:

“Con ơi! Ỉa được mấy cục thì bố thưởng bấy nhiêu hạt bánh nhãn.
Cục to thì hạt to.
Cục nhỏ thì hạt nhỏ.
Không có gì thì… khỏi luôn nha con!”

Bình thường, mẹ tôi sẽ gạt phắt: “Không được chiều nó!”
Vợ tôi sẽ cau mày: “Béo đấy!”

Nhưng hôm ấy – vì một mục tiêu cao cả:

“Miễn là nó chịu rặn ra.”

Cả hai đều xé rào cho phép!

Bánh nhãn ế nhiều nên tôi mang đến cơ quan ăn thay bữa sángBánh nhãn ế nhiều nên tôi mang đến cơ quan ăn thay bữa sáng. Các đồng nghiệp ở cơ quan cũ chắc cũng còn nhớ :)

🧒 "Sếp nhí" & báo cáo sản lượng mỗi ngày

Từ hôm ấy, KPI nhà vệ sinh chính thức được áp dụng.

Thiên Sơn hí hửng báo cáo kết quả như một CEO kiểm tra sản lượng:

  • “Bố ơi, hôm nay được 3 cục nhé! Một to, hai nhỏ!”

  • “Bố ơi, hôm nay hơi khô, nhưng chắc chắn có một cục là hạt to luôn nha bố!” 😆

Tôi vừa cười ngặt nghẽo, vừa nghĩ ra một chân lý bán hàng:

Muốn bán được hàng, phải hiểu nhu cầu – đôi khi… đến từng chi tiết nhỏ nhất (thậm chí là cả "tình trạng đi vệ sinh" như thằng Thiên Sơn). 😄

📸 Bức ảnh “vô giá” & "vị khách trung thành" đặc biệt

À thì tất nhiên. Với 1 đứa háo ăn như Thiên Sơn thì cơm cháy cũng là món rất khoái khẩu của nó. Một ngày nọ, tôi thấy nó ngồi dựa lưng vào cái bảng ở góc nhà,
dốc ngược cái khay đựng vào miệng và tận hưởng cảm giác phê pha, giòn tan của những hạt cơm cháy.

Tôi không nỡ làm phiền. Chỉ lặng lẽ chụp lại khoảnh khắc ấy.
Rồi biên tập ảnh, viết một caption nhái lại slogan quen thuộc của Chin-su:

Thơm ngon tới hạt cuối cùng” 😅

👉 Bài đăng ấy đến giờ vẫn còn (Xem thêm tại đây)

Tôi không nhớ đã bán được bao nhiêu gói cơm cháy từ bài đăng ấy.
Nhưng tôi nhớ rõ bài học lớn mà nó mang lại:

Chỉ nên bán những thứ mà chính mình và gia đình mình – Thật Sự Yêu Thích.
Vì nếu bản thân còn không “nuốt nổi” thì đừng mơ thuyết phục được người khác.

Cơm cháy Tràng An - Thơm Ngon Tới Hạt Cuối Cùng

Cơm cháy Tràng An - Thơm Ngon tới Hạt Cuối Cùng

🏢 Giấc mơ BKMIX Tower và một hành trình vui vẻ

Tôi sẽ không kể quá sâu về hành trình phát triển công việc trong bài viết này – dù nó khá thú vị. Nhưng nếu kể hết thì lại… lạc đề mất! 😅
Nếu bạn muốn nghe, mình hẹn nhau dịp khác nhé. Còn bây giờ, nhảy thẳng tới hiện tại luôn nè!

Chiều chủ nhật vừa rồi, khi đưa Thiên Sơn đi học thêm, tôi chỉ tay vào một tòa nhà cao tầng và nói:

“Sau này nếu con cùng bố phát triển BKMIX, ta sẽ có một tòa nhà như thế này.
Mình đặt tên là BKMIX Tower, nhé?”

Thiên Sơn hồ hởi hỏi ngay:

  • “Có máy chơi game không hả bố?”

  • “Có bàn bi-a không?”

  • “Có phòng xem phim không ạ?”

Tôi bật cười. Không biết giấc mơ ấy có thành hiện thực hay không...
Nhưng tôi biết một điều:

Hành trình này đã bắt đầu bằng niềm vui và chắc chắn sẽ tiếp tục như thế.

1 trong cách sứ mệnh của BKMIX là giúp Công việc chế biến đồ ăn uống trở nên Vui vẻ hơn

1 trong các sứ mệnh của BKMIX là giúp Công việc chế biến đồ ăn uống trở nên Vui vẻ hơn

🧡 Cảm ơn…

  • Cơm cháy Tràng An, bánh nhãn Nam Định
  • Những hộp hàng tồn, những lần thử nghiệm thất bại
  • Cảm ơn mẹ, vợ – vì đã “xé rào” đúng lúc.
  • Cảm ơn con trai – vị “khách trung thành đặc biệt” với KPI nhà vệ sinh huyền thoại.
  • Và cả những ý tưởng “trên mây” chẳng biết có thành hình được không…

Chính những điều tưởng chừng nhỏ bé ấy đã giúp tôi hiểu sâu hơn về:

▪️ Giá trị của gia đình
▪️ Niềm vui trong hành trình kiếm sống
▪️ Và sự tử tế trong mỗi quyết định bán hàng

Nếu được quay lại, tôi vẫn sẽ chọn "khởi nghiệp" theo cách… vui vẻ như thế.
Vì tôi luôn tin rằng:

Thành công có thể đến chậm nhưng niềm vui và sự thật thì luôn đến đúng lúc. 🌱

🤓 Cuối cùng thì nếu bạn đã đọc đến đây… xin mời nghe thử bài hát "Hương Vị Cuộc Sống" mà tôi tự tay sáng tác này nhé!
Nếu thấy không đến nỗi tệ thì… tặng tôi 1 subscribe nha 😅 Để tôi có thêm cơ hội theo đuổi ước mơ làm Youtuber lần nữa.
Tôi vẫn chưa từ bỏ ý định đó đâu… Thật đấy 😂😂😂